logo

Welcome Guest! To enable all features please try to register or login.
[Mỹ, Anh l 2010] Inception
Lữ Khách Offline
#1 Posted : Tuesday, November 2, 2010 8:45:22 PM(UTC)

Rank: Passenger Service

Medals: Huân chương Thuyền trưởng: Vì mỗi ngày thức dậy lúc 5h 'cho em măm' và những ngày cuối tuần cafe làm việc cho QVĐA của chúng taChân vịt vàng: Đóng góp thầm lặng của bạn đem lại nét đẹp sống động cho Quái vật Điện ảnh

Groups: Crew Officer, CTV, Moderator
Joined: 10/20/2010(UTC)
Posts: 8,387
Location: Lữ quán

Thanks: 4743 times
Was thanked: 2359 time(s) in 1728 post(s)
(c) sherry - 3/10

Inception




[size=6]Tên phim gốc: Inception
Tên tạm dịch: Khởi đầu
Tên phát hành ra rạp: Kẻ cắp giấc mơ
Đạo diễn: Christopher Nolan
Kịch bản: Christopher Nolan
Ngày phát hành: 8/7/2010 (Anh), 16/7/2010 (Mỹ), 6/8/2010 (Việt Nam)
Thể loại: hành động, bí ẩn, khoa học giả tưởng, trinh thám
Xếp loại: PG-13
Thời lượng: 148 phút
Nước sản xuất: Anh, Mỹ
Hãng sản xuất:
*Warner Bros. Pictures
*Legendary Pictures
*Syncopy

Các diễn viên chính:

*Leonardo Dicaprio - Cobb
*Joseph Gordon-Levitt - Arthur
*Ellen Page - Ariadne
*Tom Hardy - Eames
*Ken Watanabe - Saito
*Cillian Murphy – Robert Fischer
*Tom Berenger – Peter Browning
*Marion Cotillard – Mal
*Michael Cain - Miles

Nội dung chính:

Dom Cobb là một tên trộm tuyệt xảo, kẻ xuất sắc nhất trong cái nghệ thuật lợi hại bòn rút, đánh cắp các bí mật đáng giá từ sâu thẳm trong tiềm thức trong trạng thái ngủ, khi bộ óc dễ bị tổn thương nhất. Khả năng hiếm có của Cobb khiến gã trở thành một tay chơi mà người ta thèm muốn trong giới tình báo hiện đại xảo trá, song đồng thời cũng biến hắn thành kẻ lưu vong quốc tế và cái giá phải trả là tất cả những gì hắn từng yêu quý. Giờ đây, Cobb được đề nghị cơ hội hoàn lương. Công việc cuối cùng sẽ đưa hắn trở về cuộc sống trước kia, nhưng chỉ khi nào hắn hoàn thành nhiệm vụ bất khả thi - khởi đầu. Thay vì một vụ trộm hoàn hảo, Cobb và nhóm chuyên gia của mình phải thực hiện điều trái ngược: nhiệm vụ của họ không phải là đánh cắp ý nghĩ mà là xây dựng ý nghĩ. Nếu thành công, đó sẽ là tội ác hoàn hảo. Nhưng không nhiều kế hoạch kỹ càng hay sự thành thạo có thể chuẩn bị cho nhóm trước kẻ thù nguy hiểm dường như tiên đoán được bất cứ nước đi nào của họ. Một kẻ thù mà chỉ Cobb đáng ra có khả năng nhìn thấy đang đến.

Trang web chính thức: Click vào đây!
Trang IMDb: Click vào đây!

Trailer:

Click vào đây!

hoặc

Click vào đây!
2 users thanked Lữ Khách for this useful post.
HHND on 11/17/2010(UTC), sherry on 3/11/2011(UTC)
Casper Offline
#2 Posted : Sunday, April 24, 2011 8:55:33 PM(UTC)

Rank: Captain

Medals: Huân chương Sao biển: Dành cho Thuyền trưởng Dê Xồm - vì anh đã lèo lái con tàu này trong mọi hoàn cảnh! Yên Khuê

Groups: Administrator
Joined: 10/20/2010(UTC)
Posts: 1,601
Location: Hải Phòng

Thanks: 3136 times
Was thanked: 2010 time(s) in 805 post(s)
Giải mã kết thúc của Inception




Cái kết của Inception có làm bạn rối tung? Bài phân tích của Kofi Outlaw trên trang Screen Rant sẽ mở bung những nút thắt trong phim.


Cobb (trái), do Leonardo DiCaprio đóng


Nhiều người đã vượt qua thử thách đầu óc đầy ấn tượng này. Một số phân vân, một số thậm chí cảm thấy não bộ bị đánh thức bởi một trải nghiệm điện ảnh thú vị và thách thức tư duy nhất sẽ còn ám ảnh mãi.

Tôi nhận thấy phần lớn khán giả xem Inception đã phải gấp lại vấn đề họ hiểu bộ phim đến đâu (Nolan hẳn là tự hào về điều này lắm). Tuy nhiên, chúng tôi sẵn lòng đưa ra một vài phân tích cho những bạn vẫn còn muốn tìm cho mình câu trả lời.

Chúng tôi chia bài thành các hạng mục riêng, phòng trường hợp bạn thích hứng thú tìm hiểu khía cạnh nào hơn:

• Nguyên tắc của thế giới trong mơ
• Các nhân vật trong mơ và vai trò của mỗi người
• Lý giải kết thúc phim

NGUYÊN TẮC


Joseph Gordon Levitt trong vai Arthur


Trước hết, chúng ta hãy nói về các nguyên tắc của thế giới trong mơ mà Nolan đã tạo ra trong phim. Các hành động lướt qua trên màn ảnh, chúng ta rất dễ bỏ qua một số chi tiết - nhưng khi đèn bật sáng, chúng ta bắt đầu nghĩ ngợi, và câu hỏi giấc mơ nào của ai cũng xồ ra tắp lự (cùng vô vàn thắc mắc khác).

Hãy ghi nhớ tiền đề cơ bản: Cobb (trích đoạt viên) và nhóm của anh ta là những tay lừa đảo có hạng, và cũng giống như bất kỳ tay lừa đảo nào công việc của họ là tạo ra một thực tế giả và nhào nặn nó để gây hoang mang và (hoặc) đánh lừa đối tượng mục tiêu (ở đây là trùm tư bản Robert Fischer, do Cillian Murphy thủ vai). Nolan đưa khái niệm nguyên thủy nhất về lừa đảo tiến xa thêm một bước khi biến Cobb và các cộng sự thành những kẻ cắp giấc mơ, nhưng suy cho cùng về cơ bản vẫn là lừa đảo/trộm cắp đó thôi.

Các tầng mơ và thời gian mơ

Nolan tung hỏa mù nhằm làm bạn hoa mắt nhưng chúng thực sự không quan trọng. Tất cả những gì bạn cần nắm là các khái niệm cơ bản sau:

Việc mơ tiếp trong khi đang mơ đưa bạn rơi vào một tầng mơ sâu hơn. Càng dấn vào sâu, đầu óc bạn càng xa rời hiện thực. Chúng ta có thể hình dung thế này: càng ngủ say thì càng khó thức giấc và giấc mơ dần trở nên giống thực và sống động hơn. Nếu bạn ngủ sâu đến một mức nào đó, thậm chí những tác động đánh thức thông thường chẳng nhằm nhò gì với bạn, cụ thể như cảm giác rơi tự do ("cú thúc"), nghe tiếng gọi hay ngay cả nhu cầu cần phải vào nhà vệ sinh.



Một khi rơi vào viễn thức (Limbo), cực kỳ khó để bạn thức giấc, và giấc mơ trở nên rất thực đến sống động, đến nỗi đầu óc không chút cố gắng thức tỉnh nào nữa - nó chấp nhận giấc mơ như hiện thực vậy, hệt như rơi vào tình trạng hôn mê.

Khi tỉnh lại từ viễn thức bạn không nhớ rằng có một "thế giới thực" đang tồn tại - cũng giống như bạn chợt tỉnh giữa cơn mơ và đơn giản chấp nhận cái đang diễn ra. Thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này vô cùng khó, điều này lý giải chuyện vợ chồng Cobb và Mal bị đánh lừa trong viễn thức về khoảng thời gian tưởng như hàng thập kỷ.

Thời gian lại là một nhân tố khác. Ở trạng thái mơ càng lâu, khả năng tưởng tượng và nắm bắt mọi sự việc trong mơ của bạn càng lanh lẹ. Sự gia tăng này theo cấp lũy thừa, dẫn đến thời gian chuyển từ phút thành giờ, thành ngày, thành năm ở mỗi tầng mơ sâu hơn. Đó là lý do tại sao Cobb và nhóm của mình có thể hoàn thành phi vụ Fischer trong khi chiếc xe còn đang rơi tự do trong không trung, trước khi đám binh lính kịp xâm nhập vào pháo đài tuyết, trước khi Arthur cho nổ tung thang máy, và tất cả phải diễn ra gói gọn trong khoảng thời gian chuyến bay từ Sydney, Australia tới Los Angeles.


Robert Fischer, do Cillian Murphy thủ vai


Trong viễn thức, trí não vận động quá nhanh khiến khoảng thời gian thực tế tính bằng phút được hiểu như đã hàng năm trôi qua rồi. Khi Saito "chết" vì vết thương do trúng đạn từ tầng mơ thứ nhất, ông rơi vào viễn thức, và khoảng thời gian vài phút để Cobb và Ariadne (Ellen Page đóng) theo tìm Saito trong viễn thức tưởng chừng như hàng thập kỷ đối với ông. Thêm khoảng thời gian Cobb nỗ lực trục xuất ảnh chiếu của Mal khỏi tiềm thức của mình, Saito bắt đầu cảm nhận mình như một ông già.

Mal (ở đây là "linh hồn") đâm Cobb một nhát vào lúc cao trào của phim, đã đẩy Cobb vào viễn thức và dạt vào bờ biển có căn nhà của Saito trong viễn thức. Khi Cobb phải "thức" lần nữa trong viễn thức, đầu óc anh rối bời cũng như bộ não già nua của ông già Saito. Nhờ ký ức của Saito về con totem của Cobb và màn đối thoại gợi ra những câu then chốt - như "đặt niềm tin", "một lão già lòng đầy hối tiếc, chờ đợi cái chết trong cô đơn"... - Cobb và Saito lần ra cuộc đối thoại đầy ý nghĩa họ đã từng trao đổi và nhận ra rằng có một thế giới thực tế họ đã từng sống trước khi rơi vào viễn thức, nơi mà cả hai vẫn còn những khát khao cháy bỏng cần phải hoàn thành (những đứa con của Cobb, sự nghiệp của Saito). Một khi họ nhận ra đó là viễn thức, họ có thể đánh thức chính mình (rất có khả năng là nã thẳng một phát súng vào đầu).

CÁC NHÂN VẬT


Eames (phải) - người muôn mặt (Tom Hardy đóng)


Trích đoạt viên – một bậc thầy lừa đảo, người biết rõ làm thế nào để thâm nhập dẫn dụ mục tiêu tiết lộ những bí mật sâu kín nhất trong đầu họ. Trên thực tế một kẻ trích đoạt dùng chiêu kinh điển - tạo ra một hiện trường sắp đặt giả để đánh lừa đối tượng tiết lộ bí mật. Cobb (do Leonardo DiCaprio đóng) sử dụng chiêu thức lừa đảo giống như nhân vật của George Clooney trong Oceans 11, và chỉ mình Cobb biết thực thi công việc của mình ở cấp độ tiềm thức. Gạt sang một bên sự lôi cuốn của anh ta, kẻ trích đoạt (như tôi đã nói) là một tay lừa đảo kinh điển.

Kiến trúc sư – là người thiết kế cấu trúc trong giấc mơ mà trích đoạt viên dẫn dụ mục tiêu vào. Hình dung người này giống như nhà thiết kế chương trình trò chơi điện tử, ngoại trừ việc ở đây kiến trúc sư còn tạo ra các "tầng nấc" trong một giấc mơ, hoàn thiện các chi tiết thẩm mỹ và hiệu quả tác động xúc giác. Mục tiêu (còn được gọi là "đối tượng") được đưa vào công trình mơ này và bổ sung những chi tiết được lấy từ tiềm thức và ký ức của chính họ, nhằm thuyết phục mục tiêu rằng giấc mơ được kiến trúc sư dựng nên này là thật - hoặc chí ít là mục tiêu tin rằng đây là giấc mơ của chính mình.

Kiến trúc sư có thể nhào nặn những công trình kiến trúc có ngoài đời thật và bẻ cong các thuyết vật lý để tạo ra những nghịch lý như một cầu thang vô tận, biến thế giới trong mơ thành mê cung. Một khi giấc mơ giống như mê cung thì có hai khả năng, một là mục tiêu lạc lối trong mê cung, và nhận ra họ đang ở một nơi không có thật; hai là, mục tiêu làm chủ mê lộ, dẫn trích đoạt viên thẳng tới "miếng phô-mai" - bí mật họ đang che giấu.


Tầng mơ thứ hai trong phim


Người mơ - kiến trúc sư và người mơ không phải lúc nào cũng là cùng một người. Kiến trúc sư thiết kế thế giới trong mơ/mê cung và có thể truyền cho một người mơ riêng rẽ. Đầu óc người mơ làm chủ giấc mơ đó và mục tiêu được đặt vào trong mơ để trích đoạt viên dẫn dụ. Người mơ để cho mục tiêu trám tiềm thức của mình vào trong mơ, và một khi người mơ không duy trì được sự ổn định của giấc mơ, tiềm thức của mục tiêu sẽ nhận ra đầu óc mình đang bị kẻ khác xâm nhập, họ sẽ gắng định vị và trục xuất kẻ lạ mặt để thoát ra.

Khi bạn đi vào giấc mơ chung, việc nhận dạng ai đang mơ trở nên khó khăn - đặc biệt khi Cobb và các cộng sự chọn dẫn dắt Fischer bằng ba tầng mơ riêng biệt. Một khi chuỗi mơ ba tầng này bắt đầu, cách tốt nhất để theo dấu người mơ là giữ này còn thức và không theo toàn đội mơ xuống tầng tiếp theo - người mơ không thể xuống tầng mơ sâu hơn, bằng không tầng mơ họ nắm giữ sẽ kết thúc.

Sau đây chúng ta làm rõ ai mơ tầng mơ nào trong phi vụ Fischer:

1. Thành phố trong mưa - đây là giấc mơ của nhà hóa học Yusuf (Dileep Rao). Yusuf uống khá nhiều champagne ở "thế giới thực" trên máy bay, vì vậy khi ông ta ngủ sẽ có trạng thái mắc tiểu (do đó kích thích ra cảnh mưa rơi). Yusuf là người mơ tầng mơ 1 nên ông ta phải ở lại tầng đó, vì vậy ông cũng là người lái chiếc xe.

2. Khách sạn - Arthur (Joseph Gordon Levitt) là người mơ ra cảnh khách sạn, nên anh phải thức khi những người còn lại trong nhóm mơ tiếp vào tầng mơ tuyết phủ. Khi chiếc xe Yusuf lái văng ra khỏi cây cầu và rơi trong không trung, cơ thể Arthur trong xe cũng lơ lửng, tạo ra trạng thái không trọng lực chập chờn - giống như cơ thể người mơ bị rung lắc, tạo tác động vật lý lên giấc mơ của người đó, do đầu óc (tiền đình) cảm nhận sự thay đổi của trọng lực.

3. Pháo đài tuyết - đến lượt người muôn mặt Eames (Tom Hardy) mơ. Câu hỏi đặt ra là tài sao trọng lực trong thế giới băng tuyết bao phủ này không bị chập chờn khi cơ thể của Eames trôi nổi trong khách sạn không trọng lực. Ừm, bạn chỉ có thể lý giải do cơ thể Eames không bị rung lắc hoặc đầu óc anh ta thích ứng với những thay đổi tác động lên cơ thể, hoặc càng mơ sâu thì khả năng nhận tác động của trọng lực yếu đi. Hoặc bạn có thể cho rằng đây là một lỗ hổng rành rành trong kịch bản. Thành thật mà nói, nó đáng ngờ.

4. Limbo - viễn thức là một tầng mơ hoàn toàn vô cấu trúc - một nơi đơn thuần (và ngẫu nhiên) phản ánh tiềm thức. Ariadne đã khám phá ra từ sớm sự thật là người trích đoạt có thể mang theo những nhân tố thuộc về tiềm thức của chính mình vào các tầng mơ nếu họ bất cẩn, và vì Cobb đã từng ở trong viễn thức và có một tiềm thức dữ dội cào xé, viễn thức họ rơi vào là ký ức của anh về thành phố anh và người vợ Mal đã cùng xây nên cho riêng họ.

Nếu bạn là người thiên về tư duy hình ảnh, thì trang Cinema Blend đã mô phỏng hình họa chi tiết các tầng mơ trong Inception:



Mục tiêu - trong phim Fischer con (Cillain Murphy) là mục tiêu của Cobb và cộng sự. Mục tiêu được đưa vào giấc mơ của người mơ, và khi mục tiêu không chắc chắn anh ta đang mơ, sẽ dẫn đến ngộ nhận thế giới của người mơ tạo ra là thực đồng thời biến nó thành cảm giác thân thuộc nhờ thêm vào những chi tiết và bí mật trong tiềm thức của riêng họ. Trích đoạt viên sử dụng những chi tiết này và nhiều thủ thuật kích thích thần kinh để lèo lái mục tiêu trong mê cung, dẫn thẳng đến bí mật mà trích đoạt viên muốn đánh cắp.

Như đã nói, mục tiêu nghĩ rằng anh ta còn thức, và cho rằng thế giới trong mơ là thực và củng cố lòng tin bằng cách "chiếu" góc nhìn tỉnh táo về thế giới vào trong mơ - vì thế các nhân vật ảnh chiếu xuất hiện ở thành phố trong mơ... Do mánh khóe của trích đoạt viên, mục tiêu hòa mình vào thực tế ảo trong mơ, dẫn tới hoặc họ nhận ra đây chỉ là mơ, hoặc mở toang đầu óc để lộ ra những bí mật.

Ảnh chiếu - Cảm giác giấc mơ giống như thật một phần nhờ khả năng cấu trúc một thế giới giả mạo y thật của não bộ và ta tương tác trong đó. Thông thường, giấc mơ tái hiện một thành phố hoặc một khu vực dân cư nào đó với con người đi đi lại lại. Trong Inception, những người được mục tiêu vô thức tạo ra cư trú trong giấc mơ gọi là "những ảnh chiếu".

Như trong phim đã giải thích, ảnh chiếu không phải xuất phát từ ý thức của mục tiêu - họ chỉ là biểu thị của ảo ảnh về hiện thực của mục tiêu. Nếu mục tiêu đã được rèn luyện để tự bảo vệ trước sự xâm nhập của các trích đoạt viên, tiềm thức của họ sẽ luôn sản sinh ra sự phòng vệ trước đám tội phạm trí tuệ dưới dạng các đơn vị bảo vệ được vũ trang tấn công những kẻ xâm nhập. Riêng trường hợp của Cobb, Mal ("linh hồn") là một ảnh chiếu tồn tại do Cobb cần ghi nhớ về người vợ quá cố. Mal đã muốn Cobb ở lại viễn thức - tiềm thức của Cobb cố kéo anh trở lại nơi mà anh có thể "bên cô".


Cánh cửa dẫn tới căn phòng chứa "điều bí mật" trong pháo đài


Người muôn mặt - Eames (Tom Hardy) là bậc thầy giả mạo chữ viết và phong cách của mọi người. Trong giấc mơ, anh ta thậm chí có thể giả cả diện mạo. Đây chính là chìa khóa trong kế hoạch của Cobb: ở tầng mơ thứ nhất (thành phố trong mưa) Eames đóng giả Peter Browning (Tom Berenger), cố vấn tin cậy của Robert Fischer.

Sử dụng hình ảnh của Peter Browning, Eames dàn dựng rất tinh vi và đánh lừa Fischer tạo ra một phiên bản chú Peter trong tiềm thức (được thấy trong khách sạn - tầng mơ thứ hai). Tại đây chú Peter khéo léo thúc đẩy Fischer đi sâu hơn vào mê lộ do nhóm Cobb tạo ra (tầng mơ thứ ba, pháo đài tuyết phủ) để tìm "điều bí mật" - tức là ý tưởng khởi nguyên Saito thuê Cobb gieo cấy. Về cơ bản, Người muôn mặt đã đánh lừa Fischer sử dụng chính tiềm thức của mình chống lại mình.


Mal cảm nhận thế giới cô và Cobb đã xây dựng nên trong viễn thức là có thật


Mal (và linh hồn của cô) - Mal là nhân vật chất chứa tất cả những ý niệm và câu hỏi phức tạp về thực tại mà bộ phim đặt ra. Mal không chỉ nghĩ mà còn cảm nhận rằng thế giới mà cô và Cobb đã xây dựng nên trong viễn thức là có thật - nó nuôi dưỡng cảm xúc của cô và khiến cô hạnh phúc. Khi Cobb gieo ý tưởng "Thế giới này không có thật" vào đầu óc cô, anh chỉ muốn nó sẽ giúp đánh thức vợ mình khỏi viễn thức. Thay vì thế, việc anh cho ý tưởng này bám rễ trong đầu óc Mal đã hủy hoại cảm xúc viên mãn và mối liên kết cô đã từng có - và một khi nó bị phá vỡ, sẽ không thể nào liền lại được.

Ngay cả khi trở lại cuộc sống gia đình với chồng con, Mal vẫn không thể cảm nhận cảm xúc thực tại với những gắn kết tình yêu và mối liên hệ với người thân. Vì ý tưởng khởi nguyên đó, Mal không cảm nhận giá trị của mối liên kết và tình thân - với ý nghĩ thực tại giả mạo này chỉ mang đến liên kết và cảm xúc giả mạo - chỉ còn cô và Cobb, tình yêu của họ là thật mà thôi. Cô thúc đẩy việc tìm đến một tầng cao hơn nơi những nghi ngờ dai dẳng sẽ bị xóa nhòa và cô sẽ lại sống trong hạnh phúc. Do đó, với ý nghĩ Cobb bị lạc mất trong thực tại giả mạo, cô dàn xếp vụ tự sát trong khách sạn và đẩy Cobb vào thế bị tình nghi mưu sát nhằm buộc Cobb theo mình. Có vẻ như ý tưởng Cobb cấy vào đầu Mal đã dẫn cô tới cái chết, và mối dằn vặt này khiến linh hồn của Mal luôn tồn tại trong tiềm thức của anh.



Cao trào của phim, Mal đã đưa ra một câu hỏi hóc búa cho Cobb (và cả khán giả), rằng có thể nào tồn tại những tổ chức vô hình đưa ta vào mê hồn trận của những giấc mơ không. Câu hỏi này khiến chúng ta suy nghĩ có thể nào cái thực tại ảo trong phim đặt ra lại không phải là mơ - một nơi chứa đầy những điều tuyệt vời - một thế giới tưởng tượng mà chúng ta, những người xem phim cùng chia sẻ và lĩnh hội khác nhau, thả vào đó những tiềm thức và cách hiểu riêng. Thật là một bộ phim siêu trí tuệ.


KẾT THÚC PHIM

Có hàng tá giả thuyết được đưa ra trên mạng xung quanh cái kết thúc phim Inception, trong đó có hai giả thuyết gây tranh luận sôi nổi nhất là Cobb vẫn còn kẹt lại trong mơ hay thực tế là anh đã trở về nhà đoàn tụ cùng các con trong "thế giới thật".

Kết phim Inception có chủ ý buộc bạn phải suy nghĩ và đặt câu hỏi về bản chất của thực tại. Câu hỏi quan trọng không phải là "Cobb còn trong mơ không?" - mà quan trọng là thật sự nhân vật Cobb từ một gã luôn bị ám ảnh với "phân định thực - hư" cuối cùng trở thành một con người gác lại tất cả chất vấn và chấp nhận rằng điều gì khiến anh thực sự hạnh phúc là có thật.

Với những ai muốn tìm kiếm câu trả lời cụ thể hơn thế, thì hãy đọc tiếp:

Sau hai lần xem tôi có thể nói với các bạn rằng thời điểm Cobb và Saito (có vẻ là) thức dậy từ viễn thức, Nolan chủ ý đưa bộ phim tới một cái kết mơ hồ và để mở lối cho người xem suy nghĩ và tự lý giải theo cách hiểu của mình - hai giả thuyết phim đặt ra đều trùng khớp.


Cobb căng thẳng theo dõi totem quay


Khi Cobb và Saito thức giấc, các nhân vật không còn đối thoại nhiều với nhau và chỉ còn một vài cảnh hoặc hình ảnh có thể giải thích cụ thể hay làm sáng tỏ một cách hiểu. Phải chăng Cobb còn trong mơ và tất cả đồng đội cùng gia đình của anh (có thể kể cả Saito) chỉ là ảnh chiếu? Hay công việc của nhóm đã hoàn thành, mọi người trở về với thực tại và hạnh phúc mãi về sau? Có một vài mảnh ghép làm cơ sở chúng tôi có thể cho bạn thấy:

• Saito thực sự quyền lực tới mức có thể giải quyết những vấn đề của Cobb chỉ bằng một cú điện thoại hay tiềm thức của Cobb trong viễn thức đang phản ánh khát khao được trở về nhà? Bạn có thể không phục, nhưng nên nhớ Saito là một người đàn ông giàu có và đầy quyền lực (ông ta mua cả hãng hàng không cái một), điều này đủ thuyết phục rằng ông ta có thể xé rào cho những rắc rối dính líu tới luật pháp của Cobb. Người giàu chẳng phải toàn làm vậy ư!

• Có chuyện gì bất thường với nhân viên xuất nhập cảnh? Sau hai lần xem, tôi có kết luận anh ta chỉ là một nhân viên xuất nhập cảnh đơn thuần. Nếu anh ta có nhìn chằm chằm vào Cobb thì chẳng qua là anh ta đang làm công việc của mình. Ai mà chẳng bị săm soi khi làm thủ tục.

• Cha của Cobb (Michael Caine) thu xếp ra đón anh ở sân bay hay ông chỉ là ảnh chiếu trong đầu Cobb? Ở điểm này thì các bạn nghĩ ngợi nhiều quá rồi. Có điện thoại ở trên máy bay, và Cobb có thể dễ dàng gọi người thân ra đón. Hơn nữa đây là một phi vụ phức tạp, chuyện gọi người đón là một việc nên làm.

• Trong mơ Cobb đóng bộ lễ phục hầm hố mà không có ở "thế giới thực" cũng như cảnh kết ở sân bay - có nghĩa kết phim là thực tại? Những chi tiết như vậy là bằng chứng thuyết phục, rằng có một thế giới thực Cobb vẫn đang sống - ở đó anh không mặc những bộ bảnh bao.

• Có giả thiết Cobb sử dụng totem của Mal khiến nó không còn hiệu lực và vì vậy chẳng bao giờ anh biết mình đang tỉnh hay mơ. Xin nhắc lại, chúng ta đa nghi quá. Chỉ có hai người biết được trọng lượng và cảm nhận được totem đó là Mal và Cobb, sau khi Mal chết, chỉ còn Cobb là người duy nhất cảm nhận được vật này. Vì vậy, Cobb hiển nhiên có thể dùng nó để phân định thực - hư.

• Cảnh cuối phim, các con của Cobb trông có vẻ sàn sàn cỡ tuổi và ăn mặc giống trong ký ức của anh về chúng - có nghĩa là anh đang mơ ư? Vic Holtreman trong nhóm chúng tôi đã xem xét cẩn thận và thấy tuy quần áo giống nhưng giày của bọn trẻ lại khác. Về vấn đề tuổi tác: kiểm tra trên IMDB, thực tế có hai cặp diễn viên nhí vào vai con của Cobb. Bé gái Phillipa có hai giai đoạn là 3 tuổi và 5 tuổi, trong khí đó, cậu con trai James là 20 tháng tuổi và 3 tuổi. Điều này cho thấy dù rất tinh vi, nhưng vẫn có sự khác biệt giữa những đứa trẻ trong ký ức của Cobb và trong cảnh đoàn tụ.

• Con quay tiếp tục xoay tròn hay sẽ đổ nếu Nolan không cắt cảnh? Rất tiếc, chúng tôi chẳng thể chắc chắn mặc dù nó cũng đã bắt đầu lảo đảo và điều này chẳng bao giờ có trong mơ.


Cobb chăm chú nhìn totem, tay lăm lăm khẩu súng


Ở đầu phim, sau phi vụ đầu tiên - nhóm của Cobb đột nhập vào giấc mơ của Saito, chúng ta thấy Cobb ngồi trong khách sạn một mình, thả con quay và chăm chú nhìn nó, tay lăm lăm khẩu súng. Anh ta sẵn sàng thổi tung não mình nếu nó cứ quay hoài, để "đánh thức" khỏi cơn mơ. Thật ám ảnh!

Suốt bộ phim, Cobb tiếp tục nỗi ám ảnh về con quay và phân định thực - hư, nhưng cuối phim, anh xoáy con quay và bỏ đi trước khi kịp xem nó có dừng hay không. Các con anh đang chạy tới và Cobb chẳng còn muốn quan tâm xem đây là mơ hay tỉnh. Anh chỉ muốn ở bên các con mình, cho dù đang ở bất cứ đâu. Mối dây tình cảm và khao khát này đủ thực với anh rồi.

Cuối phim, cảnh Cobb bỏ mặc con quay cũng là khúc khải hoàn của nhân vật. Theo một cách nào đó, bộ phim tự nó là một mê cung được thiết kế để gieo một ý tưởng đơn sơ chân thực vào đầu khán giả: "hiện thực" chỉ là một khái niệm tương đối.


Dịch: © Hoàng Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Screen Rant


Dreams see us through to forever
Casper ♥ Yên Khuê ~ Balloon House of Dreams
Lữ Khách Offline
#3 Posted : Monday, March 12, 2012 9:10:22 AM(UTC)

Rank: Passenger Service

Medals: Huân chương Thuyền trưởng: Vì mỗi ngày thức dậy lúc 5h 'cho em măm' và những ngày cuối tuần cafe làm việc cho QVĐA của chúng taChân vịt vàng: Đóng góp thầm lặng của bạn đem lại nét đẹp sống động cho Quái vật Điện ảnh

Groups: Crew Officer, CTV, Moderator
Joined: 10/20/2010(UTC)
Posts: 8,387
Location: Lữ quán

Thanks: 4743 times
Was thanked: 2359 time(s) in 1728 post(s)
Đột nhập mê cung trí tuệ của tác giả Inception


Chúng ta không đột nhập trường quay, mà đột nhập hậu trường tư duy và trí tuệ của Chris Nolan, tác giả kịch bản và đạo diễn của bộ phim để lại trong lòng khán giả nhiều thắc mắc và tranh luận nhất năm 2010. Và năm nay Nolan hứa hẹn sẽ khuấy động tâm trí khán giả với The Dark Knight Rises.

1. Mê cung trí tuệ


Đạo diễn Chris Nolan


Một chiếc ly ở yên một chỗ nhưng mặt nước trong ly nghiêng 45 độ không thể lý giải được. Hành lang khách sạn quay tròn như bánh xe trò chơi của những chú chuột lang và hai đấu thủ thì dộng nhau vào trần nhà bôm bốp. Đường phố gập lại theo những nếp gấp hệt như chúng ta cuộn thảm. Các tòa nhà vỡ vụn. Những cây cầu tự uốn cong trên mặt sông. Những cơ thể người lơ lửng rồi lại cuộn tròn trong không khí.

Chào mừng bạn đến với thế giới đảo điên về phương hướng và thách thức tư duy do Chris Nolan tạo ra trong Inception, một bom tấn đầy tính hiện sinh - như lời rao về nó - "lọt vào một mê cung trí tuệ". Hoặc, nếu bạn thích, một thế giới bên kia của não bộ nơi mà giấc mơ và hiện thực khớp chặt vào nhau, không còn có thể phân định bạn đang mơ hay tỉnh.

Và bạn thấy rằng Memento chẳng là kí-lô gì...

2. Liên tưởng tới Memento (2000)

Ừm, quả có thế.


Chris Nolan và Guy Pearce (phải) trên phim trường Momento


Rất lâu trước khi Nolan làm phim về Người dơi, The Dark Knight (2008), bộ phim có tổng doanh thu trên một tỉ đôla và có doanh thu bán đĩa Bluray cao nhất từ trước đến nay, ông đã có cú đột phá làm ngất ngây khán giả với câu chuyện cân não đầy sửng sốt.

Lối kể theo trình tự ngược - mà sau đó Gaspar Noe đã "xoáy" ngay để làm bộ phim bạo lực ly kỳ Irreversible - được áp dụng cho bộ phim noir về công cuộc trả thù của một gã đàn ông mất trí (Guy Pearce), truy tìm hung thủ đã giết vợ mình, thật chẳng giống bất kỳ thứ gì chúng ta đã từng xem ở Hollywood.

Được giới phê bình vỗ tay nhiệt liệt, Memento còn nhận được đề cử của Viện hàn lâm. Hiếm khi có một đề cử - cho Kịch bản gốc xuất sắc - lại xứng đáng như thế.

3. Tư duy độc đáo


Chris Nolan và Leonardo DiCaprio (trái)


Vậy mà với tất cả những tài tình ấy, Memento chỉ là một bộ phim kinh phí 5 triệu đôla, được chiếu tại những quán bar xập xệ ở California, nhà trọ ven đường và các bãi đỗ xe hơi.

Inception là một dự án hạng A, với ngân sách làm phim 160 triệu đôla và quay ở nhiều thành phố lớn, từ Tokyo, Tangier, London tới Los Angeles. Đứa em họ Inception không chỉ vượt qua ông anh cả Memento vì sự giàu có, đây hiển nhiên còn là nỗ lực với tham vọng cao nhất của Nolan trong sự nghiệp vốn đã sáng chói của ông.

Trong một mùa hè của những phim làm tiếp, phim làm lại và chuyển thể từ trò chơi điện tử, tính độc nhất vô nhị của Inception chính ở sự độc đáo, căn nguyên. Trêu ngươi khán giả bằng những lớp màn bí ẩn, có lẽ đây chính là dự án được nhà rót vốn Warner Bros. bưng bít nhất kể từ lần họ phát hành The Matrix năm 1999, một năm trước khi Memento ra rạp.

4. Trùng trùng vỏ bọc


Từ trái qua: Chris Nolan - Leonardo DiCaprio - Ellen Page


Cũng giống như bộ phim khoa học viễn tưởng gây chấn động của anh em nhà Wachowski, Inception được Nolan chủ ý bao gói kỹ càng.

"Với bản thân tôi, tôi thực sự tin tưởng rằng những trải nghiệm điện ảnh thỏa mãn nhất ở vị trí người xem đó là được xem những bộ phim mà tôi không biết đang chờ đợi điều gì," Nolan cho biết, "ngay từ lần đầu tiên xem Star Wars năm 1977, khi đó tôi chỉ là một đứa trẻ. Bác tôi đã khuyên tôi xem phim này. Ông nói, 'Cháu sẽ thấy thích thú.' Nhưng lúc đó tôi thực sự chẳng nắm được gì."

Nolan cũng từng liều lĩnh đi tìm đáp án. "Tôi bắt đầu gặp gỡ anh em nhà Wachowski, bấy giờ họ đang làm hai phần tiếp theo của The Matrix - và chẳng tiết lộ cho tôi chút gì!" Bình thường rất kín đáo và điềm tĩnh, nhưng bạn có thể cảm thấy chút thất vọng rất 'fanboy' ở ông.

5. Hoài nghi hiện thực


Từ trái qua: Chris Nolan - DiCaprio - Cillian Murphy


Tuy vậy, những tác động của The Matrix tới Nolan không thể xem nhẹ. Cuối cùng ông đã chọn Carrie-Anne Moss và Joe Pantoliano vào các vai diễn trong Momento.

Những ý tưởng cho Inception đã nhen nhóm dần trong đầu Nolan từ khi ông mới 16 tuổi, nhưng ông chỉ đặt bút viết kịch bản này chín năm về trước - khoảng thời gian mà phần hai của Matrix làm điên đảo khán giả toàn cầu.

Ông nói, "Khi tôi bắt tay vào ý tưởng làm phim này, có rất nhiều ảnh hưởng từ kỷ nguyên phim ảnh của The Matrix." Ông cũng dẫn ra hai phim khác - Dark City của Alex Proyas và The Thirteenth Floor của Josef Rusnak - cũng với kịch bản "theo những nguyên lý rằng thế giới quanh ta có thể không có thực".

6. An ninh tiềm thức



Nhân vật trung tâm của Inception là Dom Cobb (Leonardo DiCaprio), một chuyên gia về "an ninh tiềm thức". Nói một cách khác, một kẻ trộm giấc mơ có thể trích đoạt những bí mật trong tâm trí của các ông trùm sau khi cả hai được kết nối dữ liệu một cách huyền ảo giống như hoạt động của cỗ máy xung điện trong bộ phim ảo thuật The Prestige.

Trong khi Nolan cho biết thiết bị chia sẻ giấc mơ "chỉ là một ý tưởng kỳ khôi", thì nó lại mở ra một thế giới đầy triển vọng. Nhất là việc đột nhập vào vùng mơ của một người khiến bạn lọt vào một vũ trụ đầy xáo trộn. Cobb phải thực hiện một nhiệm vụ bất khả thi: không chỉ trích đoạt ý tưởng mà còn phải gieo vào đầu đối tượng một ý tưởng khởi nguyên.

Dự án làm phim này bắt đầu sau khi Nolan "phát cuồng" bởi chính những giấc mơ của ông. Đặc biệt, ông nói, thời điểm bạn rơi trở lại vào giấc ngủ nông sau khi thức giấc, tiềm thức báo cho bạn biết bạn đang mơ và bạn có thể thao tác với những hình ảnh trong mơ này.

"Không có một giới hạn nào cả," Nolan nhấn mạnh. "Có nghĩa là, trong vùng mơ ảo, bộ não của bạn có thể lấp đầy tất cả những gì có trong thực tế."

7. Sáng tạo thế giới trong mơ


Ellen Page - Michael Caine - DiCaprio - Nolan


Đơn giản là Inception còn tiến xa hơn thế. Như Cobb giải thích, "Chúng ta tạo nên thế giới trong mơ" trước khi lừa cho mục tiêu vào đó và vô tình để lộ những bí mật...

Dĩ nhiên, Nolan thường xuyên bị mê hoặc bởi những ý tưởng trong quá trình ông làm việc - từ chuyện mất trí nhớ trong Momento cho tới nỗi ám ảnh vây bám lấy thành phố Gotham trong Batman Begins (2005). Vì vậy không ngạc nhiên khi ông khởi động Inception ở thời gian cách quãng giữa hai phim này.

Định hình ngay từ khi thai nghén đây sẽ là một bộ phim về đề tài trộm cắp hào nhoáng, rốt cuộc ông còn lái nó đi xa hơn, trăn trở nhiều lần để trau chuốt kịch bản. Nếu có điều gì đó khiến Inception trở nên đặc biệt với người hâm mộ Nolan, thì đó là một sự thật hiển nhiên rằng - trên tất cả - bộ phim là đứa con đẻ của ông.

Inception là kịch bản phim đầu tiên ông sáng tạo trọn vẹn từ đầu đến cuối kể từ tác phẩm ra mắt năm 1998, phim đen trắng có tựa đề Following. Trong khi đó hai (sắp là ba) bộ phim về Người dơi của ông lấy ý tưởng từ trò chơi của DC Universe, Insomnia (2002) là bản làm lại bộ phim cùng tên của Erik Skjoldbjaerg năm 1997, và The Prestige là chuyển thể điện ảnh từ tiểu thuyết của Christopher Priest.

Thậm chí Momento được dựa theo truyện ngắn Momento Mori do em trai Jonathan của ông viết, đây cũng là người cộng tác với ông ở khâu kịch bản cho các tác phẩm sau đó The Prestige, The Dark KnightThe Dark Knight Rises. Tuy vậy, Inception là một sáng tạo độc lập của Nolan.

8. Nguồn cảm hứng


Cảnh hành động trong hành lang xoay tròn


Inception là một phim về siêu trộm, dường như cũng thích hợp để vị đạo diễn tự tay chôm chỉa chút gì đó. Nhất là từ chính những gì ông đã thực hiện.

Tên nhân vật do DiCaprio đóng, Cobb, cũng chính là bí danh của tên trộm do Alex Haw thủ vai trong Following. Kế đó là những cảnh xoay tròn của 'hành lang trí truệ' - do bậc thầy Chris Corbould dàn dựng trên phim trường - gợi nhớ tới những pha nhào lộn trên không trong The Matrix.

"Chúng tôi đã dần Joseph [Gordon-Levitt] tơi tả nhiều tuần," Nolan nói về cảnh quay 'bánh xe trò chơi của chuột lang'. "Nhưng cảnh quay này không giống bất kỳ thứ gì chúng ta từng thấy." Tuy vậy, với việc Nolan hạn chế sử dụng kỹ xảo đồ họa CGI hết mức có thể và tận dụng kỹ thuật quay phim, giống như ông vẫn làm trong các phim Người dơi, bất kỳ cảm giác rằng đây sẽ là phát sinh được xóa bỏ lập tức khi người trong cuộc lên tiếng.

"Tôi nghĩ điều này sẽ nằm ngoài mong đợi của chúng ta," nam diễn viên Cillian Murphy cho biết, anh tái ngộ với đạo diễn Nolan trong Inception với vai anh chàng con nhà tỉ phú, mục tiêu chính của Cobb, sau khi đóng Scarecrow trong Batman Begins và (xuất hiện chớp nhoáng) trong The Dark Knight.

"Ở thời này, thật sự khó khăn để giữ được sự chân thật, tôi nghĩ bộ phim này làm được điều đó. Chúng tôi đã từng thấy sức tưởng tượng của Nolan, nhưng đến Inception ông ấy thực sự hết mình với nó. Một bộ phim siêu đẳng. Hiển nhiên, đây là một bộ phim gây sửng sốt và ông ấy có thể cầm cương toàn bộ dàn diễn viên."

9. Tập hợp đội ngũ



Ý Murphy muốn nói đó là Nolan không buộc phải bao quanh DiCaprio bằng một dàn diễn viên hạng A theo kiểu Ocean's 11.

Bên cạnh Murphy là hai người cũ từng góp mặt trong Batman: Ken Watanabe, vào vai doanh nhân lượt là Saito, và Michael Caine, trở lại với một vai nhỏ nhưng để lại dấu ấn - người cha của Cobb và đã giới thiệu cho anh cô sinh viên kiến tạo thế giới trong mơ Ariadne (Ellen Page).

Và có hai người mới gia nhập hàng ngũ: Joseph Gordon-Levitt và Tom Hardy, họ vào vai hai cộng sự của Cobb.

Ngoài ra còn một miếng ghép quen, rất xứng tầm với vai Rutger Hauer trong Batman Begins và Eric Roberts của The Dark Knight: nam diễn viên lão luyện với mái tóc hoa râm Tom Berenger (vai chú Peter).

10. Ảnh chiếu


Mal và Cobb


Người vợ đã qua đời của Cobb, Mal (Marion Cotillard), là một "con người cực kỳ phức tạp" theo lời Nolan, cô nắm giữ chìa khóa toàn bộ những bí mật của Inception.

Trớ trêu thay, điều này làm ta liên tưởng tới một phim khác DiCaprio đóng chính năm 2010, Shutter Island của đạo diễn Martin Scorsese, trong đó Michelle Williams đóng vai người vợ đã mất của anh trong những đoạn hồi tưởng.

Cùng tràn ngập là những giấc mơ, liệu DiCaprio thấy hai phim này thế nào? "Hai bộ phim có chung một chủ đề, về những giấc mơ hệt như viễn cảnh," anh thừa nhận. "Nhưng Inception có bốn tầng mơ khác nhau xảy ra đồng thời. Thêm nữa, bạn không biết bạn đang ở đâu, đây là hiện thực hay đang ở trong một tầng mơ phức tạp."

Thậm chí, so sánh với giấc mơ do Scorsese tạo ra, thế giới của Nolan - từ các thành phố, kiến trúc, ranh giới và góc độ - là hoàn toàn khác biệt. "Đó là một hoàn cảnh khác," DiCaprio nói. "Nhưng dĩ nhiên về bản chất việc đột nhập vào giấc mơ của chính mình để tìm hiểu thực tại là chủ đề giống nhau."

Câu hỏi đặt ra là: Leo có hay mơ không? "Không đâu," anh cười. "Trừ khi tôi chợp mắt một lát, và khi tỉnh dậy giấc mơ vẫn định hình trong đầu. Nhiều khi cả mấy tháng trời tôi chẳng nhớ mình đã mơ gì. Thật trớ trêu là tôi đã có hai bộ phim về những giấc mơ, nhưng lại chẳng biết mình đã mơ những gì."

11. Ôm mộng lớn



Với Nolan, bạn có một ấn tượng là ông đã tiếp thu lời khuyên từ nhân vật, anh chàng Eames do Tom Hardy thủ vai, miệng thì la lên "Này anh bạn, đừng có dè xẻn trong mơ thế chứ" trong khi tay kéo cò một thứ vũ khí hạng nặng (ảnh trên).

Inception có thể không vượt mặt The Dark Knight về doanh thu phòng vé, nhưng xét về mặt phối hợp hiệu quả thị giác và lối dẫn chuyện phức tạp - hai dải màu đối xứng trên quang phổ Hollywood - hợp nhất một cách hoàn hảo, thì bộ phim đã mở lối cho dòng tiền chảy vào.

Chà, một giấc mơ đáng giá đây...

Dịch: © Hoàng Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Total Film
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.

SoClean Theme By Jaben Cargman (Tiny Gecko)
Powered by YAF | YAF © 2003-2010, Yet Another Forum.NET
This page was generated in 0.537 seconds.