The Call: Halle Berry đang bận máy
Bạn đã nghe nhiều câu chuyện. Những đứa trẻ tiền tuổi 'teen' gọi 911 vì ba mẹ chúng nhốt chúng trong phòng. Một khách hàng thức ăn nhanh nổi giận gọi điện thoại vì khoai tây chiên của hắn lạnh ngắt. Một đứa bé mới biết đi gọi 911 - hai lần - chỉ vì nó thích những hình ảnh các con số trên điện thoại.
Những người làm việc tại các tổng đài đã nghe hết những chuyện này. Nhưng họ cũng biết những cuộc gọi khác. Như cuộc gọi mà Jordan vừa nhận: Một cú điện thoại từ một đứa bé gái tuổi teen, hoảng sợ vì một gã vừa mới đột nhập vào nhà cô. Cuộc gọi kiểu đó thường kết thúc bằng tiếng la hét, và tiếng tít tít.
Đó là kiểu cuộc gọi mà Jordan không bao giờ muốn lại nhận được.
Halle Berry là một tổng đài viên 911 với kẻ bệnh hoạn ở đầu dây bên kia trong The Call [Ảnh: TRISTAR]
Và sau đó sáu tháng, cô lại nhận được.
Chuyện gì xảy ra sau đó là một tiếng đồng hồ vô cùng căng thẳng, khi một cô gái vị thành niên ở đầu dây bên kia cố lắp bắp những gì đang diễn ra - một gã đàn ông, thuốc gây mê, một cú xô vào cốp xe. Họ lái đi đâu đó. Cô ấy không biết ở đâu. Cô ấy không biết làm gì.
Nhưng Jordan biết.
Và Brad Anderson, đạo diễn với nghiệp diễn xuất thú vị cũng biết. Ông nhận được sự chú ý đầu tiên với quả ngọt
Next Stop, Wonderland tại Sundance. Sau đó, ông tiếp tục bổ sung cho những tuyệt phẩm nghệ thuật của mình với
The Machinist, bộ phim đầu tiên cho thấy sự mãnh liệt của Christian Bale là như thế nào.
Dù vậy, từ đó trở đi, những phim của Anderson lại là những phim theo dòng phim trí tuệ - thẳng thắn mà nói, là một món quà cho những người hâm mộ dòng phim trí tuệ.
Được làm một cách căng thẳng, với một dàn diễn viên giỏi lạ thường, những phim của ông đã mang đến những điểm mới trên những nỗi sợ cũ kỹ.
Transsiberian là một điều bí ẩn kiểu
Orient Express.
Vanishing on 7th Street pha trộn nỗi hoảng loạn tận thế với những cú va chạm ma quái và liên quan đến Đại nạn khải huyền.
The Call chủ yếu tiếp tục kiểu mẫu khác thường ấy. Phim có vai chính tốt đặt vào tay Halle Berry, thể hiện vai Jordan với cảm xúc bộc lộ ra mặt thông thường của cô; mặc dù đã trải qua hơn chục năm gây thất vọng kể từ khi đoạt giải Oscar với
Monster’s Ball, cô ấy vẫn có thể làm được.
Và Abigail Breslin cũng diễn hay trong vai một cô bé xinh xắn bị bắt cóc ngoan cường, mặc dù vai của cô gần như bị giết chết bởi gã xấu xa Michael Eklund. Rõ ràng hắn đã có tất cả chịn lựa diễn xuất rất sớm - và tệ hại. (“Xem nào, tôi là một gã thần kinh, nên điều đó có nghĩa tôi co giật và láo liên và luôn há hốc mồm.”)
Thật đáng xấu hổ Anderson đã không hướng dẫn lại cho hắn, và định dạng lại nội dung. Nếu chúng ta chủ yếu ở tại tổng đài 911, thì
The Call đã sáng chói rồi. (Tưởng tượng nếu chúng ta chưa bao giờ rời khỏi đó, và phải đoán xem điều gì đang diễn ra sau màn hình.) Dĩ nhiên, điều đó không mang tính “điện ảnh”; cuốn sách giải trí cũ kỹ khăng khăng rằng chúng ta lật qua lật lại để tìm ra tội phạm.
Điều rập khuôn hơn, dù vậy, là cuối cùng, kịch bản bắt Berry phải thật sự, dính trực tiếp vào cuộc truy đuổi. Và điều thật không hay chính là ở khúc cuối kẻ bắt cóc xé toạc chiếc áo của Breslin mà không có lý do rõ ràng - hoặc hơn nữa, với lý do duy nhất là máy quay có thể tập trung, không chỉ vào cô bé đang hoảng sợ, mà còn vào bộ ngực của cô.
Tình dục và nỗi khiếp sợ luôn đi cùng nhau, nhưng trong một phim trí tuệ - và từ một đạo diễn với những phim thể hiện những nhân vật nữ mạnh mẽ - cách gợi dục dơ bẩn này thật sự gây thất vọng.
Dù vậy, nếu cố đừng quan tâm đến nó, bạn sẽ tìm thấy trong phim hai diễn viên nữ thông minh, vài tình huống gây sốc (một trong số đó khiến ai cũng phải thét lên) và một kết thúc không tưởng. Phim không hay như những phim khác của Anderson. Nhưng nó hay hơn rất nhiều so với điều bạn mong chờ ở thể loại này.
Điểm xếp hạng: Phim chứa cảnh bạo lực, máu me, ngôn từ mạnh và những nội dung gây khó chịu.
The Call (R) Tristar (95 phút)
Đạo diễn Brad Anderson. Với Halle Berry, Abigail Breslin.
Đánh giá: ★ ★ ★
Dịch: © Đức Châu @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Star-Ledger